Em đi ngày tháng
mù sương
Hàng cây nghiêng
ngả bên đường tiễn đưa
Ta ngồi đọc lại
thư xưa
Yêu thương chừng
ấy cũng vừa mặn môi.
Mực nhòe dĩ vãng
xa xôi
Trả em ước vọng
đâm chồi xanh rêu
Ta qua bờ dốc xế
chiều
Tóc phai màu nhớ
chân xiêu lối về.
Em đi ngàn dặm sơn
khê
Lẻ loi ta đứng bên
lề vẫy tay
Lối xưa cỏ biếc
dấu hài
Mùa đi bỏ lại tàn
phai buốt hồn.
Nhớ gì như khói
hoàng hôn
Nhớ sương buổi sớm
lạnh dồn heo may
Nhớ ngày tay ấm
trong tay
Mộng lòng chắp
cánh mơ dài uyên ương.
Từ em bước tới
đoạn trường
Mới hay từ bấy tơ
vương lỡ làng
Ta về dưới ánh
trăng tan
Nghe thu vụn vỡ mộng
tàn phù du.
Hình sương bóng
khói xa mù
Ta lơ ngơ giữa mùa
thu lạc người.
Ngô Chí Trung
Hậu trung thu 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét