Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

MÙ KHƠI BIỂN CHIỀU



Thuyền trăng neo bến nguyệt rằm
Em say viễn mộng tôi thăm thẳm chờ
Biển chiều quạnh quẽ hoang sơ
Mây ngàn hạc nội bên bờ thiên thu.

Em còn vui bước phiêu du
Tôi lơ ngơ giữa sương mù chiêm bao
Cỏ xanh che kín lối vào
Để tôi lảo đảo lao đao bên lề.

Hồn rơi lạc cõi đam mê
Nẻo đi xa vắng đường về quạnh không
Tâm tư chất ngất nỗi lòng
Chân trời góc bể ngóng trông bơ phờ.

Ngày em đánh mất ngây thơ
Mới hay từ bấy tôi khờ dại thêm
Ngày nghiêng nắng hắt bên thềm
Đêm rồi đêm lại tàn đêm vỡ òa.

Nhớ thương cuồn cuộn dòng sa
Tôi gom vớt mảnh phù hoa úa vàng
Sóng đời bèo nước hợp tan
Chân mây mặt biển dặm ngàn chơi vơi.

Xa xôi tình giạt phương trời
Chợt ngơ ngẩn vọng mù khơi biển chiều.


Ngô Chí Trung
   14-5-2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét