Về đâu mái tóc
nhung êm
Một thời buông xõa
mượt mềm đôi vai
Lung linh duyên
dáng hoa cài
Phất phơ tà áo
nghiêng bay cợt đùa.
Vẫn là màu nắng
ngày xưa
Nụ hôn trao vội
còn vừa đắm say
Vẫn chung một lối
đi này
Ngậm ngùi chân
bước miệt mài riêng tôi.
Áo xưa màu lụa
phai rồi
Tình xưa vàng úa
chân trời mù phương
Con đường một thuở
thơm hương
Bâng khuâng rụng
cánh phượng buồn lặng câm.
Còn nghe đồng vọng
dư âm
Về ngang trường cũ
gọi thầm tên em
Nhắc chi kỷ niệm
cũ mèm
Xuân thì bạt gió đã
lem luốc nhiều.
Lơ chơ bóng xế
đường chiều
Nắng phơn phớt nắng ngày hiu hắt ngày.
Ngô Chí Trung
22-7-2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét