Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Nhớ một thời áo trắng

    
     Một thời “nhất quỷ nhì ma…”,
Ai đem xếp hạng “…thứ ba học trò”.
     Đầu trần đánh đáo, kéo co…
Lấm lem mặt đỏ, thò lò mũi xanh.
     Khi nghịch hái lá bẻ cành,
Lúc ngoan chăm chỉ học hành đùa vui.

     Vào đời tất tả ngược xuôi,
Mưu sinh lắm nỗi dập vùi bon chen.
     Nhọc nhằn vay lạ trả quen,
Bải buôi ngọt nhạt sang hèn thị phi.
     Giật mình quá tuổi xuân thì,
Đầu điểm bạc theo chu kỳ nắng mưa.
    
     Tình cờ về ngang trường xưa,
Ngẩn ngơ tìm chút hương thừa còn vương.
     Ban trưa gặp buổi tan trường.
“Những tà áo trắng trên đường trắng bay
     Trắng ngoan hiền, trắng thơ ngây
Trắng trinh nguyên…trắng như mây… trắng trời” (*)
   
      Ngọt ngào giọng hát chơi vơi,
Lòng nôn nao nhớ một thời đã xa…

                 Ngô Chí Trung

(*) Lời thơ trong bài Áo trắng mùa thu của nhà giáo, nhà thơ Mai Văn Hoan; Trương Pháp phổ nhạc.
             Nhạc: Trương Pháp
Ý thơ: Mai Văn Hoan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét