Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Suy tư



Như khói thuốc – linh hồn chừng vỡ vụn,
Tợ hơi sương – đêm hoang vắng suy tư.
Ngọn nến nhỏ theo canh dài tàn lụn,      
Niềm xót xa khiến thân xác mỏi nhừ.
                         *
Thân lữ khách đường dài chân bước mỏi.
Gót sông hồ bên quán trọ bơ vơ.
Lặng giây phút nghe bên đời hiu quạnh.
Thuở hồn nhiên trốn biệt tự bao giờ.
                          *
Tay bưng mặt chìm sâu trong nỗi nhớ.
Chuyện cuộc đời tan hợp đã từng qua.
Khi tỉnh mộng chợt bàng hoàng bỡ ngỡ
Thời êm đềm kỷ niệm ngút ngàn xa.
                          *
Trên vầng trán in nét sầu sương gió.
Quầng mắt thâm đối diện những đêm thâu.
Mười ngón tay kết ưu tư vàng võ.
Mái tóc xanh vương cát bụi dãi dầu.
                           *
Chồng tập sách đếm tháng ngày hờ hững.
Giọt mực buồn cô đọng bụi thời gian.
Buông thõng tay cho ước mơ vụt tắt.
Đường công danh sự nghiệp cũng lỡ làng.
                             *
Nhưng sao vẫn ngồi đây than vãn mãi !
Vững niềm tin dấn bước chốn phong trần.
“Ai chiến thắng mà chưa từng thất bại ?
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần ?”(*)
                            *
Trên đời nầy đâu có gì bất biến…
Bình minh lên gió mới lộng mười phương.
Phiền muộn cũ để chìm vào dĩ vãng,
Xốc lại hành trang xông xáo lên đường. 

                Ngô Chí Trung.
(*)mượn lời thơ
1.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét