Khi trong túi có mấy đồng ngọ nguậy
ta chạy rong như gì nhỉ - quên đời
lúc xơ xác bờm xơm từ sợi tóc
đói lả mò về
cơm đâu
vợ ơi…
(Vợ ơi…tác giả Nguyễn Duy)
Tự thuật
Thời buổi kinh tế thị trường,
Người ta tất bật trăm đường lo toan.
Chạy lo xấc bấc xang bang,
Lo xuôi, lo ngược…ngổn ngang nhiều bề.
Còn tôi lỡ chợ lỡ quê,
Nẻo đi lóng ngóng, lối về lơ ngơ.
Đua đòi thiên hạ làm…thơ,
Chuyện tình kể lể bá vơ tầm phào.
Đèo bòng viết blog lao nhao,
Khi than thở sớm, lúc đau xót chiều.
Ngày ngày hồn phách phiêu diêu,
Đêm đêm mộng mị bao điều vu vơ.
Việc nhà thì cứ lơ mơ,
Vụng về việc ruộng, phất phơ việc vườn.
May mà nhờ vợ đảm đương,
Tảo tần bốn hướng tám phương bời bời.
Tôi còn lo chuyện … trên trời,
Số tôi khổ vậy, vợ ơi thương giùm !
Ngô Chí Trung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét