Hàng
cây xếp lá lặng yên.
Hoàng
hôn xoải cánh bên triền dốc xa.
Chiều buông mây tím nhạt nhoà,
Cánh
cò bay lả bay la tiễn ngày.
Lững lờ
khói bếp nhà ai,
Vương
trong ánh mắt nghe cay tím chiều.
Bờ tre nghiêng bóng xiêu xiêu,
Ngẩn
ngơ ngõ đợi hắt hiu con đường.
Trời chiều bàng bạc hơi sương,
Với
cây lặng gió, với vương vấn lòng.
Lối xưa còn lại khoảng không,
Giữ
sao được chút nắng hồng ven đê.
Có người lữ khách xa quê,
Bến
xưa lạc chốn đi về lao xao.
Tóc mây đợi gió phương nào,
Đò
chiều vắng khách cắm sào chơ vơ.
Dòng sông như cũng thờ ơ,
Long
lanh đáy nước lặng lờ nhẹ trôi.
Lung linh vài giọt sao rơi,
Lẻ
loi cánh nhạn cuối trời biệt tăm.
Ngô Chí
Trung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét