Còn
phút giây nầy gặp gỡ nhau
Nghe
trong hơi thở nụ hôn đầu
Tình
xưa dầu dãi bao năm tháng
Trải
mấy thăng trầm cuộc biển dâu
Em
đến nhẹ nhàng như giọt sương
Đẫm
ướt lòng ai khúc đoạn trường
Lần
tay nhẩm tính thời gian đó
Mấy
bức thành sầu ngăn nhớ thương
Em
hãy lắng lòng khi đối diện
Cùng
ngồi ôn lại tháng ngày qua
Còn
thương kỷ niệm hay lưu luyến
Nếu
một mai đời phải cách xa
Nhớ
chuyện ngày xưa hẹn đá vàng
Mà
duyên bèo nước hợp rồi tan
Hoa
tàn, trăng khuyết, vườn hoang lạnh
Thực
tế, người ơi quá phủ phàng
Ai
khiến xui chi mình gặp gỡ
Để
rồi ước hẹn chuyện trăm năm
Nào
hay ta đã yêu lầm lỡ
Đành
nén buồn đau, gọi tiếng thầm
Nếu
biết rằng yêu sẽ khổ nhiều
Thà
làm viên đá phủ rong rêu
Ngàn
năm góc núi sầu đơn lẻ
Đón
gió mười phương mỗi độ chiều
Chẳng
nợ duyên gì sao xót đau
Còn
chăng gặp lại giấc chiêm bao
Chân
bước ngập ngừng câu giã biệt
Để
mãi một đời thương nhớ nhau
Ngô Chí Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét