Tiếng
ve buồn than với gió muôn phương
Cúi
mặt xuống nghe linh hồn chợt khóc
Bởi ngày mai tôi vĩnh viễn xa trường.
*
Chiếc áo xanh với khung trời kỹ thuật
Xin
trả về cho kỷ niệm xa xưa.
Niềm
ưu tư ép dồn cơn ray rức
Bao
luyến thương biết nói mấy cho vừa.
*
Trường học đó, hành lang dài
hun hút
Bạn bè
đây, từng đứa lặng nhìn nhau
Góp
tâm tư ghi vào trang lưu bút
Lời
tiển đưa qua ánh mắt nghẹn ngào.
*
Nợ bút
nghiên với tháng năm mài miệt,
Bước
vào đời tay trắng vẫn trắng tay.
Thân
phận nhỏ chấp nhận nhiều thua thiệt.
Đành
buông xuôi cho số kiếp đoạ đày.
*
Xin một lần vẩy đôi
tay từ giả.
Tuổi
học trò bỏ lại phía sau lưng.
Hàng
phượng vĩ đường chiều nghiêng bóng lả
Bước chân đi nghe dạ huống ngập
ngừng.
(Bài nầy đã đăng trên tập san
“PHƯỢNG” mùa hè 1973 của trường Trung học Kỹ thuật Vĩnh Long, nay là trường Cao
đẳng Sư phạm Kỹ thuật 4).
Ngô Chí Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét