Trả em những buổi hẹn hò,
Sân
trường với tuổi học trò nguyên trinh.
Tôi về nẻo cũ một mình,
Tìm trong kỷ niệm
bóng hình người xưa.
Gió xô lay lắt thân
dừa,
Tôi xơ xác với
nắng mưa cuộc đời.
Thôi đừng
hờn trách em ơi !
Tình yêu rồi cũng một thời dần xa.
Tình yêu rồi cũng một thời dần xa.
Rưng rưng
ký ức nhạt nhoà,
Mỏng manh như
áng mây qua lưng trời.
Thả hồn
ngược sóng mà bơi,
Ân tình sớm để rớt
rơi nhỡ nhàng.
Tôi về kể chuyện
hợp tan,
Vỡ
tuôn theo sóng trường giang bọt bèo.
Thuyền về bến lạ
buông neo,
Tôi nơi sông vắng
nhìn theo
ngậm ngùi.
Nha
Mân 04-01-1975
Ngô Chí Trung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét