Em
có thấy sương mù giăng lối nhỏ,
Và vầng mây hờ hững ngự trên cao.
Và vầng mây hờ hững ngự trên cao.
Gió
mùa đông làm lạnh se hơi thở.
Chim
én về trong buổi sớm xôn xao.
*
Em
có thấy buồn vương lên ánh mắt,
Khi
đất trời đang chuyển nhẹ vào xuân.
Nét
vô tư tuổi hồn nhiên vụt tắt,
Để
vẩn vơ sầu mộng đến lưng chừng.
*
Em
có thấy lòng ngất ngây rộn rã,
Lúc
mây chiều tím biếc ánh hoàng hôn.
Niềm
mơ ước nghe lớn dần ý lạ.
Gió
vi vu là điệu sáo ru hồn.
*
Em
có thấy tâm hồn đang chuyển hướng,
Luôn
đổi thay, hay hờn giận vu vơ,
Nhân
ảnh nào tượng hình trong mộng tưởng.
Ngày
qua đi thêm háo hức đợi chờ.
*
Tuổi
dại khờ vừa vươn đôi cánh mỏng,
Cho
thơ ngây theo ngày tháng bay cao.
Trong
vũ trụ cảm thấy mình lạc lỏng.
Thuở
hồn nhiên thôi xin vẫy tay chào.
*
Rồi
từ đó em bước vào tuổi mộng,
Tuổi
biết sầu, biết nhớ, biết bâng khuâng.
Mắt
ngơ ngác giữa đời nhiều biến động.
Chân
bước đi xao xác bụi hồng trần.
Ngô Chí Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét