Thứ Hai, 9 tháng 4, 2018

Lối cỏ bạc đầu


Ngày em đi tháng tư lộng gió
Trời trong xanh hạ nắng miên man
Ve nức nở dưới vòm phượng đỏ
Rưng rưng theo áo hạ em vàng.

Ngày em đi lối xưa gập ghềnh
Tóc mây bay lung liêng bồng bềnh
Buổi đầu đời tim tôi biết xót
Vỡ trong hồn khoảng trống mông mênh.

Em đi rồi đường hun hút bóng
Chiều tháng tư mờ khói đốt đồng
Thương cánh cò lẻ loi tìm bạn
Hoa lục bình nở tím triền sông.

Lối xưa em không đi đã lâu
Dấu rêu phong cỏ cũng bạc đẩu
Cánh phượng nào rơi chiều tĩnh lặng
Đường vẫn đây, em bước về đâu?

Tôi ngùi trông cuộc tình ảo vọng
Chuyển mùa chưa, gió chướng giao nồm
Tháng tư về đất trời lồng lộng
Tôi và em - sao Mai, sao Hôm.

Còn không em chút tình sót lại
Vương trên cành phượng vĩ đong đưa
Miền kỷ niệm một thời xa ngái
Thẳm sâu trong tiềm thức nắng mưa.


Nắng hạ vàng cay màu mắt đợi
Vắng bước em lối cũ lặng buồn
Trời tháng tư cao xanh vời vợi
Cỏ bạc đầu úa vạt chiều buông.

Áo ngày xưa còn vàng nắng hạ…
hay nhạt phai trong gió mưa đời?
Dẫu phong ba xứ người tơi tả
Vẫn ấm tình quê cũ em ơi!

Ngô Chí Trung
 07-4-2018
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét