Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

Hương Chiều Xưa

Hình như trời chuyển sang mùa
Cây xơ xác lá, cành thưa thớt nhiều
Lối vàng vạt cỏ liêu xiêu
Gió hiu hiu rét mây thiu thỉu buồn.

Về thôi! Sao mãi tha phương?
Lạnh chiều viễn xứ khói sương hải hà
Đường hun hút trập trùng xa
Hương chiều xưa quyện theo tà áo bay.

Hàng cau trước ngõ lắt lay
Hoa cau rụng trắng heo may mấy mùa
Ráng chiều tím sắc hoa mua
Hương cau phảng phất gió lùa xa xôi.

Đò xưa neo bến khác rồi
Bến sông lạnh vắng nước trôi hững hờ
Tóc mây sợi ngóng sợi chờ
Sợi im tăm cá sợi mờ bóng chim.

Về thôi! Mỏi gót chân tìm
Tóc em lả ngọn mòn tim cháy lòng
Hoàng hôn ngả bóng bên sông
Chiều xưa còn thoảng hương nồng nàn say.


Ngô Chí Trung

  10-11-2017
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét