Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

Có em bên đời


Em giữ tình riêng sâu lắng
Như hoa sứ trắng nồng nàn
Tuổi xuân nhựa sống căng tràn
Âm thầm tỏa hương thơm ngát.

Tôi, khách lữ hành phiêu bạt
Non xanh nước biết nhộn nhàng
Gặp em giữa cõi nhân gian
Con tim bồi hồi xao động.

Tôi còn say trời đất rộng
Áo sông hồ nhuốm phong sương
Nghe đời gió lộng trùng dương
Hồn phơi đôi bờ ảo ảnh.

Bất chợt nghe lòng thấm lạnh
Giật mình thấy tóc rêu phong
Khói sương chiều quyện ngoài song
Môi em gọi mời thương nhớ.

Một ngày đèn hoa rực rỡ
Cho tôi dừng bước rong chơi
Có em đứng ở bên đời
Tôi về quên thời phiêu lãng.

Người ta đi khắp thế gian
Lạc hướng đường về không sợ
Chỉ nặng trong lòng món nợ
Sợ lạc nguồn gốc quê nhà.


Ngô Chí Trung

  21-11-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét