Thứ Ba, 7 tháng 11, 2017

GỌI NHỚ QUÊ XA


Em nhớ những ngày xưa ấm êm
Nơi đây trời đất lạnh bên thềm
Những chiều sương nhuốm hoàng hôn muộn
Quê cũ bồi hồi thương nhớ thêm.

Em nhớ những mùa xa, rất xa
Đêm thanh vằng vặc ánh trăng ngà
Tuổi xuân mười sáu tròn căng mộng
Anh dắt tay về trên lối hoa.

Có nỗi buồn không thể gọi tên
Tợ kiếp bèo trôi sóng dập dềnh
Đất khách trông vời mờ cố quận
Xứ người cơm áo vẫn lênh đênh.

Giã từ trinh trắng buổi thơ ngây
Em nửa đời hoang, én lạc bầy
Nửa đời giấu kín niềm tâm sự
Như vầng trăng khuất ẩn sau mây.

Đôi ngã đường đời chia bước xa
Bao năm chưa trở lại quê nhà
Ngùi thương lối mộng, vầng trăng lạnh
Âu cũng tàn phai một kiếp hoa.

Anh hãy vui lên, gác nỗi sầu
Luân hồi nếu có kiếp mai sau
Trăng xưa cảnh cũ quê hương gọi
Ta sẽ tìm về tái hợp nhau.


Ngô Chí Trung

  07-11-2017
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét