Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

Một thoáng Nha Mân



Có khi nào về thăm lại Nha Mân.
Em hãy đến nơi hẹn hò thuở trước.
Thăm con đường hai đứa mình chung bước.
Buổi tan trường lóng ngóng đợi chờ nhau.

Mùa nối mùa, đời mưa nắng xôn xao.
Sông Nha Mân vẫn bên bồi bên lở.
Anh với em ở hai đầu nỗi nhớ.
Đếm thời gian thánh thót giọt sầu rơi.

Con nước ròng rồi nước lớn đầy vơi.
Hoa lục bình lung linh màu tím biếc.
Em nhắn nhủ bảo rằng: "Đừng hối tiếc!
Lắng giọt buồn cho nỗi nhớ chìm sâu".

Chợt nghiệm ra nhiều thay đổi từ lâu.
Tất cả mới, chỉ mình anh quá cũ.
Như dòng sông thủy chung mùa nước lũ.
Đến hẹn lại về bổi hổi phù sa.

Hoa lục bình tim tím ánh chiều tà.
Vẫn tin chắc ngày mai trời lại sáng.
Anh cũng tin khi cõi lòng thanh thản.
Em sẽ về thăm chốn cũ Nha Mân.



Nha Mân
1-9-2015      
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn - tháng 4/ 2017)



1 nhận xét:

  1. Mùa lũ về sông đỏ mắt rưng rưng
    Chắc thổn thức nhớ một thời xa ngái
    Giọt nước kia đã lìa nguồn đi mãi
    Cuốn theo dòng dâu bể chảy về đâu.

    Trả lờiXóa