Ngồi bên đám hoa mười giờ
Nhấp nha nhấp nhổm trông chờ em
sang.
Bực mình là đợi đò giang
Nóng lòng là nỗi xốn xang mong
chờ.
Hẹn nhau sáng nay, mười giờ
Nghe lòng dậy sóng vỗ bờ triều
lên.
Bao nhiêu nhung nhớ không tên
Theo cơn nắng sớm về bên chỗ
ngồi.
Hoa mười giờ đã nở rồi
Em mười giờ vẫn xa xôi phương
nào.
Anh mười giờ cũng nao nao
Ngoài sông nước lớn lao xao chân
cầu.
Đã hẹn mà em đi đâu?
Cho hoang vắng nhớ, cho sầu mênh
mông.
Thà rằng đừng hẹn đừng trông
Hẹn rồi lỗi hẹn nên không hỡi
người!
Yêu nhau chín bỏ làm mười
Em vô tư hẹn để rồi lãng quên.
Để anh chờ đợi mình ên
Nghe trong sâu lắng trào lên sóng
ngầm.
Ngô Chí Trung
13-9-2015
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét