Đọc thư xưa ngỡ tình yêu đã cũ
Chữ nghiêng nghiêng nét mực vẫn
chưa nhòa
Ảnh còn đây, em biền biệt phương
xa
Không dao cắt sao nghe lòng buốt
nhói.
Anh vẫn biết tình yêu không là
khói
Thế mà sao khóe mắt bỗng cay cay
Không là mây mà tình lãng đãng
bay
Không dây buộc mà trói hồn vương
vấn.
Em phương đó nắng mưa đời lận đận
Cuộc tồn sinh nơi xứ lạ mệt nhoài
Ai đã trách nước lìa nguồn đi mãi
Cuốn theo dòng dâu bể chảy về
đâu.
Nước rời nguồn, nước ra với biển
sâu
Biển thương nhớ, biển bạc đầu
sóng vỗ
Gió chờ mong, gió dông cuồng bão
tố
Nước theo mưa sẽ trở lại về
nguồn.
Vòng tuần hoàn mạch sống vẫn trào
tuôn
Tim vẫn đập bằng nhịp rung da
diết
Người yêu nhau vẫn còn yêu tha
thiết
Tự ngàn xưa cho mãi đến ngàn sau.
Dòng đời trôi, cuộc sống mới muôn
màu
Anh cổ điển của mùa xa xôi cũ
Lặng lẽ nhặt hương tình xưa ấp ủ
Để một mình hoài niệm bóng hình
xa.
Ngô Chí Trung
Nha Mân
4-9-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét