Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

BẠC TRẮNG LỬA HỒNG



(tặng vợ)





                             Bạc thì trắng, lửa thì hồng.
                    Còn ta thì vẫn tím lòng với thơ.
                             Em thương ta – gã khù khờ.
                    Ta yêu em đến bây giờ còn say.
                             Vì chồng tần tảo hôm mai.
                    Vì con pha lẫn đắng cay ngọt bùi.
                             Ta còn mê mải ham vui.
                    Để em với những ngậm ngùi không tên.
                             Ta thường lâu nhớ mau quên.
                    Lông nhông rồi chẳng làm nên trống kèn.
                             Vô tư lấy lạ làm quen.
                    Văn thơ bầu bạn trăng đèn nghêu ngao.
                             Văn thì ngọng nghịu tầm phào.
                    Thơ thì nhạt thếch tào lao lèo khoèo.
                             Vụng về câu chữ cong queo.
                    Lời quê kệch cỡm leo nheo lòng vòng.
                             Tâm ta bạc trắng lửa hồng.
                    Trăm phần trăm thật mà không ra gì.
                             Mặc cho thiên hạ thị phi.
                    Em đừng chắp nhặt so bì khen chê.
                             Bạc đầu chưa hết đam mê.
 
                   Luân hồi xin lại được về bên em.  


                                        
                             Ngô Chí Trung
     
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét