Xin lỗi tầm xuân
-Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay!
-Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?
Người giăng bủa sợi tơ lòng.
Hồn
ta vướng mắc trong vòng trầm luân.
Người đi hái nụ tầm xuân.
Ta
về nhặt nhạnh bâng khuâng ngậm ngùi.
Người sang bến khác tìm vui.
Bỏ
vườn cà héo dập vùi bão dông.
Ta lơ ngơ kiếm diêu bông.
Bóng
chim tăm cá còn mong đợi gì.
Nhịp mùa tuần tự trôi đi.
Tháng
ngày cuốn tuổi xuân thì qua mau.
Tầm xuân vẫn nở xôn xao.
Mùa
hoa bưởi vẫn trắng màu thời gian.
Người phương trời ấy nắng vàng.
Ta nơi
nầy với chiều hoang tím sầu.
Thôi rồi! Cá đã cắn câu.
Chim
trong lồng biết tìm đâu đường về.
Người ơi! Còn nhớ bến quê?
Tình
ơi! Cô gái tóc thề đã xa.
Tầm xuân xanh biếc màu hoa.
Lỗi
tại ta… Lỗi tại ta vụng về.
Ngô Chí Trung
Nghe lời xin lỗi tầm xuân.
Trả lờiXóaNếu anh nói sớm hổng chừng... thành đôi.
Bây giờ hai nẻo xa xôi.
Thuyền sang bến khác, lỡ rồi... Thôi anh!