Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

BẠC TRẮNG LỬA HỒNG



(tặng vợ)





                             Bạc thì trắng, lửa thì hồng.
                    Còn ta thì vẫn tím lòng với thơ.
                             Em thương ta – gã khù khờ.
                    Ta yêu em đến bây giờ còn say.
                             Vì chồng tần tảo hôm mai.
                    Vì con pha lẫn đắng cay ngọt bùi.
                             Ta còn mê mải ham vui.
                    Để em với những ngậm ngùi không tên.
                             Ta thường lâu nhớ mau quên.
                    Lông nhông rồi chẳng làm nên trống kèn.
                             Vô tư lấy lạ làm quen.
                    Văn thơ bầu bạn trăng đèn nghêu ngao.
                             Văn thì ngọng nghịu tầm phào.
                    Thơ thì nhạt thếch tào lao lèo khoèo.
                             Vụng về câu chữ cong queo.
                    Lời quê kệch cỡm leo nheo lòng vòng.
                             Tâm ta bạc trắng lửa hồng.
                    Trăm phần trăm thật mà không ra gì.
                             Mặc cho thiên hạ thị phi.
                    Em đừng chắp nhặt so bì khen chê.
                             Bạc đầu chưa hết đam mê.
 
                   Luân hồi xin lại được về bên em.  


                                        
                             Ngô Chí Trung
     
     

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

Xin lỗi tầm xuân


         Xin lỗi tầm xuân

        -Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
           Em có chồng anh tiếc lắm thay!
       
          -Ba đồng một mớ trầu cay
           Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?
                                                   (Ca dao)


      Người giăng bủa sợi tơ lòng.
Hồn ta vướng mắc trong vòng trầm luân.
      Người đi hái nụ tầm xuân.
Ta về nhặt nhạnh bâng khuâng ngậm ngùi.
      Người sang bến khác tìm vui.
Bỏ vườn cà héo dập vùi bão dông.
      Ta lơ ngơ kiếm diêu bông.
Bóng chim tăm cá còn mong đợi gì.
      Nhịp mùa tuần tự trôi đi.
Tháng ngày cuốn tuổi xuân thì qua mau.
      Tầm xuân vẫn nở xôn xao.
Mùa hoa bưởi vẫn trắng màu thời gian.
      Người phương trời ấy nắng vàng.
Ta nơi nầy với chiều hoang tím sầu.
      Thôi rồi! Cá đã cắn câu.
Chim trong lồng biết tìm đâu đường về.
      Người ơi! Còn nhớ bến quê?
Tình ơi! Cô gái tóc thề đã xa.
      Tầm xuân xanh biếc màu hoa.
Lỗi tại ta… Lỗi tại ta vụng về.


Ngô Chí Trung