Từ
độ rời xa miền quê ngoại.
Giã
từ thôn xóm ngát hương cau.
Ước
mong tung cánh chim hồ hải.
Kỷ
niệm vương theo một chuyến tàu.
Ngoại
hiền tóc ngả màu mây trắng.
Một
đời tần tảo với gian lao.
Thân
gầy bao quản ngày sương nắng.
Thương
nhiều dáng ngoại – đĩa dầu hao.
Nhớ
lúc lên đường xuôi viễn xứ.
Ngoại
tiễn con đi nắng nhạt màu.
Nghe
vọng vườn xa tu hú gọi.
Cánh cò nghiêng ngả vẫy chào nhau.
Con
đò bịn rịn rời xa bến.
Ngoại
đứng trong theo dáng chuyến tàu.
Bất
chợt lòng con tê tái lạnh,
Khi
hình bóng ngoại khuất hàng cau.
Từ
đấy sa trường chinh chiến dậy.
Biên
cương ngùn ngụt lửa binh đao.
Một
hôm con trở về phương cũ.
Quang
cảnh làng quê đã đổi màu.
Hàng
cau rũ lá phơi trong nắng.
Ngoại
hiền xa khuất cõi tiêu dao.
Hoa
cau rụng trắng thời thơ ấu.
Bão
lòng xoáy mạnh nỗi niềm đau.
Đứa
cháu ngày xưa tìm trở lại.
Nhặt
chút dư âm của thuở nào.
Ngô Chí Trung.
21-5-2014
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét