Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

Lặng nghe…




     
      Lặng nghe từng bước chân qua,
Có ngưòi đi biệt bỏ ta sụt sùi.
      Lặng nghe những tháng ngày vui,
Lẫn đâu đó chút ngậm ngùi riêng tư.
      Lặng nghe nhịp võng lời ru,          
Đêm bàng bạc mảnh trăng lu cuối vườn.
      Lặng nghe tiếng dế canh trường,
Nỉ non điệp khúc vô thường miên man,
      Lặng nghe chim hót rộn ràng,
Như muôn khúc nhạc cung đàn vọng âm.
      Lặng nghe tiếng lá thì thầm,
Thấy thiên nhiên vẫn ngàn năm bốn mùa.
      Lặng nghe ngọn cỏ gió đùa,
Nơi hoang dã tím hoa mua lập loè.
      Lặng nghe ra rả tiếng ve,
Phượng hồng thắp lửa rước hè bước sang.
      Lặng nghe sắc lá úa vàng,
Lang thang mây trắng: thu tràn nắng phai.
      Lặng nghe thăm thẳm đêm dài,
Trong hơi gió lạnh heo may: đông về.
      Lặng nghe trong cõi tái tê,
Hoa xuân hé nụ bộn bề ngoài hiên.
      Lặng nghe trong nỗi ưu phiền,
Vẫn le lói vẻ hồn nhiên yêu đời…



                         Ngô Chí Trung.

(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)



1 nhận xét:

  1. Trong đời sống thường ngày có những điều khiến ta buồn phiền, nhưng ta vẫn yêu đời và hy vọng…

    Trả lờiXóa