Thu qua, đông cũng đã tàn.
Đàn
chim én liệng thênh thang lưng trời.
Xuân về rồi đó em ơi !
Tôi
còn xuôi ngược cuối trời ngẩn ngơ.
Giữa đời nhặt
lá kết thơ.
Gởi
người buổi ấy bây giờ nơi đâu.
Luyến lưu cái thuở ban đầu.
Chút
tình khờ dại qua cầu đánh rơi.
Lạc nhau góc biển chân trời.
Tôi
trôi nổi giữa cuộc đời nổi trôi.
Em đi phương đó xa rồi.
Tất
niên nghe dạ bồi hồi lặng im.
Biết rằng tăm cá bóng chim.
Lao
đao lận đận tôi tìm gian truân.
Cho em tất cả mùa xuân.
Trong
tôi còn lại bâng khuâng rối bời.
Năm tàn, một cánh mai rơi.
Không
ai níu lại được thời gian trôi.
Thế là xuân đến nữa rồi !
Vui
em phương đó, buồn tôi chốn nầy.
Mối tình đầu
nào cũng đẹp nhưng lại rất ít khi thành, để cả đời cứ tiếc nuối !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét