Thứ Ba, 12 tháng 7, 2016

Bến sông thương nhớ




Hẹn nhau tại bến sông này
Người quay về sẽ cùng may áo hồng
Vậy mà héo lá trầu không
Bao mùa đợi khách qua sông chưa về.
                                                  
Chắc người còn lạc bến mê
Bước chân vương vấn bên lề phồn hoa
Đang vui nhung gấm lụa là
Hay trôi nổi giữa giang hà bão dông…?

Bây giờ cầu bắc qua sông
Đò ngang gác mái bên dòng, xót xa
Bến xưa hiu hắt chiều tà
Vẩn vơ chiếc lá la đà gió bay.

Biết ai còn nhớ mong ai…
Con đường viễn xứ ngày mai biệt mù
Gói buồn gởi lại thiên thu
Vẳng trong tiếng sóng lời ru ngậm ngùi.


Ngô Chí Trung
 12-7-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

Còn yêu




Em còn thương nhớ ngày xa…?
Ta còn say giấc mơ hoa li bì
Đường dài còn bước người đi
Mùa sang còn cánh thiên di tìm về.
Đời còn nhiều nỗi đam mê
Ta còn tìm lại câu thề trăm năm
Em còn đâu đó xa xăm
Lòng ta cũng vẫn còn bầm dập thương.

Còn đi giữa cõi vô thường
Trái tim nóng hổi còn đường đột yêu
Quê xưa còn khói lam chiều
Tầng không còn lượn cánh diều chênh chao
Còn hương rơm rạ ngọt ngào
Còn trong kỷ niệm lao xao tiếng cười
Tim còn giọt máu đỏ tươi
Thì yêu đến hết kiếp người còn yêu.

Ngô Chí Trung
  10-7-2016

(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Một đời ta nợ em




Tóc em thơm ngát hương ngâu
Miệng cười tỏa nắng bên cầu vàng hoa
Môi em thơm ngát hương trà
Thấp tha thấp thoáng vừa xa vừa gần
Ta từ buổi ấy sẩy chân
Ngẩn ngơ lạc chốn phàm trần. Lơ ngơ…

Vốn ta là một gã khờ
Thông minh thì mỏng mà mơ mộng dày
Gàn gàn, nhiều dở, ít hay
Công danh chẳng có, tiền tài cũng không
Người ta yêu đã sang sông
Em yêu ta, kết vợ chồng trăm năm.

Lòng em sáng tợ trăng rằm
Soi đường từ cõi xa xăm ta về
Biết ta còn đắm cơn mê
Nên em thường đến vỗ về những khi...
Biết ta vốn chẳng biết gì
Nắng mưa em gánh nặng ghì vai mang.



Trong ngoài sau trước liệu toan
Em đi qua những đa đoan trật trầy
Gạo tiền lẩn quẩn bủa vây
Lo vơi nợ đọng, lo đầy mưa sa
Áo cơm lắm chuyện phiền hà
Cảm ơn em đã vì ta cơ hàn.

Em còn sàng sảy gian nan
Ta rưng rưng đếm nhọc nhằn đời em
Tóc vương sương trắng buông rèm
Mắt môi xưa cũng lem nhem mất rồi
Một đời ta nợ em ơi!...
Trả em mấy kiếp luân hồi chưa xong.


Ngô Chí Trung
  28-6-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Vần gieo lạc điệu từ ngày xa em




Lỡ rồi một chuyến đò ngang
Xem như qua giấc mộng tàn chiêm bao
Con tim dù có úa nhàu
Thương yêu chẳng hết, trách nhau làm gì.
                                        
Bên chồng em bước vu quy
Bên đời lặng lẽ tôi đi dặm trường
Biết rằng tình vẫn còn vương
Em và tôi cũng mù phương mịt mờ.

Mơ gì… ngày mộng đêm mơ
Trông ai… ai đợi ai chờ mà trông
Lòng riêng… riêng khắc ghi lòng
Hình xưa dẫu nhạt vẫn mong bóng hình.

Thì thôi… chuyện của chúng mình
Bềnh bồng như cánh lục bình tàn phai
Thơ tôi lục bát vắn dài
Vần gieo lạc điệu từ ngày xa em.


 Ngô Chí Trung
    26-6-2016

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Cơn mưa chiều cuối hạ




Người về trong chiều hiu hắt
Phong trần manh áo xác xơ
Tiếng ve gọi buồn réo rắt
Ngập ngừng chân bước bơ vơ.

Bâng khuâng nỗi niềm sâu lắng
Sân trường lớp học còn đây
Bạn cũ ngày nào đâu vắng
Lối xưa xác phượng rơi đầy.

Em cũng về nơi xa lắm
Có ai nhắc nhở gọi thầm
Đâu còn say hoa bướm thắm
Cuối trời cánh nhạn mù tăm.

Nghiêng vai nhận lời tình cuối
Cũng đành quay mặt lặng thinh
Gót giẫm đau hòn đá cuội
Ngu ngơ trách kẻ vô tình.

Ngoài kia gió lên lồng lộng
Bạn bè ai nhớ ai quên
Trãi nắng mưa đời biến động
Nghe hồn một thoáng lênh đênh.

Người về với tình chan chứa
Mong làm ấm lại ngày qua
Nhưng bếp tro tàn ánh lửa
Rêu phong phủ bóng nhạt nhòa.

Chiều tuôn cơn mưa cuối hạ
Rửa trôi sạch những ưu phiền
Hàng cây bên đường trút lá
Nhủ lòng quên mảnh tình riêng.

Lời yêu tan theo mây gió
Ngày xưa trả lại xa xưa
Thương con chim nghiêng cánh nhỏ
Chập chờn bay dưới cơn mưa.


Ngô Chí Trung.
21-6-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

Còn mãi hạ xưa




Hạ còn ngái ngủ mơ màng
Ve còn trỗi nhạc râm ran tiễn hành
Nắng còn rót mật vàng hanh
Phượng còn đốt lửa đầu cành đỏ tươi
Gió còn tung tẩy reo cười
Mây còn tha thẩn rong chơi trên đồi
Em còn trong trắng tinh khôi
Ta còn ngớ ngẩn đứng ngồi làm thơ.


Ngô Chí Trung
18-6-2016

(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)



Áo trắng thơ ngây




Áo trắng chưa lần vương cát bụi
Một mùa hoa phượng thắm hồng tươi
Có người thầm tiếc mùa thi cuối
Em vẫn hồn nhiên nhí nhảnh cười.

Đôi mắt em lấp lánh mây trời
Long lanh đằm thắm mộng tinh khôi
Vô tư chưa biết sầu xa cách
Nào hiểu gì đâu cạm bẫy đời.

Từ đó giữa đôi dòng trong đục
Cơm áo tha hương lạc bến bờ
Nhớ buổi hẹn đầu bên khóm trúc
Em còn trong sáng của ngây thơ.

Cảnh cũ người về thành khách lạ
Tiếng xưa vẳng lại trống trường tan
Ngập ngừng chân bước bơ vơ quá
Tiếng ve nức nở bóng chiều tàn.

Vẫn biết thời gian không trở lại
Lưu bút còn vương kỷ niệm đầu
Trường cũ – ước mơ – thời thơ dại…
Và người em gái… đã về đâu?


Ngô Chí Trung
18-6-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)




Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

Dại khờ




Ngày xưa tuổi nhỏ ngây thơ
Cùng em lội ruộng theo bờ móc cua
Chia nhau về nấu canh chua
Món ăn dân dã quê mùa nhà nông.

Ngày em xõa tóc bềnh bồng
Tim ta loạn nhịp phập phồng ngẩn ngơ
Bồi hồi đan dệt ước mơ
Chỉ là… chợt nghĩ bâng quơ thôi mà…

Ngày em về phố thị xa
Hồn ta phơ phất theo tà áo bay
Em đi bước vắn bước dài
Đường quê thấp thoáng hình hài ngả nghiêng.

Em đi để lại ưu phiền
Tháng hun hút tháng năm biền biệt năm
Thế rồi bặt tích bặt tăm
Em từ độ ấy xa xăm một đời.

Nắng mưa vật đổi sao dời
Em xưa giờ đã quên thời ngày xưa
Biết bao nhiêu gọi là vừa?
Thuyền mơ bến mộng mà chưa sang bờ!

Còn em lúc tuổi ngây thơ
Mất em từ thuở dại khờ yêu em.


Ngô Chí Trung
Nha Mân 30-5-2016

(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

Tìm dấu hạ xưa




Ủ thêm men nhớ nồng nàn
Hạ sang lặng lẽ mơ màng ai hay?
Gió lay lá rụng u hoài
Cây xơ xác nắng đợi ngày rơi mưa

Tôi về tìm dấu hạ xưa
Tiếng ve thổn thức tiễn đưa trên cành
Phượng hồng trong nắng vàng hanh
Bóng em mờ mịt mong manh hão huyền.

Tôi về tìm lại chút duyên
Đâu đây thoang thoảng hương nguyền phôi pha
Một khi tỉnh giấc mơ ngà
Biết rằng mình đã đi qua nỗi buồn.

Cũng đành như nước xa nguồn
Theo dòng xoáy giữa lạch luồng lao xao
Mai này có gặp lại nhau
Dáng xưa thôi đã úa nhàu tàn phai.

Ngô Chí Trung
27-5-2016
(Đã in trong tập thơ ƯƠM HOA, nhà xuất bản Hội Nhà Văn, tháng 4/2017)