Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Cơn mưa chiều cuối hạ




Người về trong chiều hiu hắt
Phong trần manh áo xác xơ
Tiếng ve gọi buồn réo rắt
Ngập ngừng chân bước bơ vơ.

Bâng khuâng nỗi niềm sâu lắng
Sân trường lớp học còn đây
Bạn cũ ngày nào đâu vắng
Lối xưa xác phượng rơi đầy.

Em cũng về nơi xa lắm
Có ai nhắc nhở gọi thầm
Đâu còn say hoa bướm thắm
Cuối trời cánh nhạn mù tăm.

Nghiêng vai nhận lời tình cuối
Cũng đành quay mặt lặng thinh
Gót giẫm đau hòn đá cuội
Ngu ngơ trách kẻ vô tình.

Ngoài kia gió lên lồng lộng
Bạn bè ai nhớ ai quên
Trãi nắng mưa đời biến động
Nghe hồn một thoáng lênh đênh.

Người về với tình chan chứa
Mong làm ấm lại ngày qua
Nhưng bếp tro tàn ánh lửa
Rêu phong phủ bóng nhạt nhòa.

Chiều tuôn cơn mưa cuối hạ
Rửa trôi sạch những ưu phiền
Hàng cây bên đường trút lá
Nhủ lòng quên mảnh tình riêng.

Lời yêu tan theo mây gió
Ngày xưa trả lại xa xưa
Thương con chim nghiêng cánh nhỏ
Chập chờn bay dưới cơn mưa.


Ngô Chí Trung.
21-6-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét