Lên đồi cổ
tích tìm trăng
Hỏi thăm chú
Cuội chị Hằng ra sao
Chỉ nghe mây
gió thì thào
Cùng lời cây
cỏ tan vào thinh không.
Vầng trăng cổ
tích bềnh bồng
Nhuốm màu
huyền thoại giữa mông mênh trời
Cuội còn mê
mải rong chơi
Bỏ trâu ăn
lúa ời ời gọi cha.(*)
Chị Hằng xiêm
áo thướt tha
Đêm rằm đem
trải lụa là ra phơi
Tôi và em của
một thời
Nửa mơ nửa
mộng nửa đời phân vân.
Trăm năm thế
sự xoay vần
Cỏ cây còn
lắm phong trần. Huống chi…!
Lối xưa rêu
cỏ xanh rì
Thời gian gõ
nhịp mùa đi vợi vời.
Tôi ngồi giữa
bóng chiều vơi
Tóc xưa nhuộm
trắng bụi đời sương pha
Chị Hằng giờ
chắc đã già
Chú Cuội cũng
bỏ cây đa lâu rồi.
Em đi qua
Bỏ lại tôi
Với trăng cổ
tích bồi hồi
Ngày xưa…
Ngô Chí Trung
20-9-2019
(*) “Thằng
Cuội ngồi gốc cây đa
Bỏ trâu ăn
lúa gọi cha ời ời.”
(ca dao)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét