(Tưởng rằng đẹp
mộng hoàng hoa
Nào hay duyên
mỏng chỉ là vậy thôi!
Chỉ Là Vậy Thôi!
– Thơ Ngô Chí Trung)
1.
TƯỞNG là áo nhạt màu thu
RẰNG con bướm bỏ nhánh mù u bay
ĐẸP khi nhớ tháng mong ngày
MỘNG bàn tay cột bàn tay tơ hồng
HOÀNG hôn ngóng phía hừng
đông
HOA lòng tỏa ngát hương bồng
bềnh thơ.
NÀO về dệt tiếp ước mơ!
HAY đâu tiền kiếp tràn bờ mưa Ngâu
DUYÊN tương tư khúc tình sầu
MỎNG
manh áo buổi qua
cầu gió bay
CHỈ còn đây chút tình hoài
LÀ trăm năm đã tàn phai kiếp người
VẬY rồi nhạt sắc thắm tươi
THÔI
nhờ men rượu cho
rười rượi say.
2.
TƯỞNG là tơ buộc cổ tay
RẰNG thương rằng nhớ tháng ngày
trông mong
ĐẸP vầng trăng chiếu bên song
MỘNG ngân nga tiếng tơ lòng ngẩn ngơ
HOÀNG hôn ở phía đợi chờ
HOA đời ngan ngát vườn thơ ngạt
ngào.
NÀO ai biết chuyện ngày sau!
HAY đâu tình đã bạc màu thời gian
DUYÊN tơ cũng lỡ cung đàn
MỎNG
tang cái thuở nồng
nàn yêu xưa
CHỈ còn lướt thướt cơn mưa
LÀ buôn buốt lạnh hương thừa rớt rơi
VẬY mà trăng lặn cuối trời
THÔI
đành tiễn biệt
người vời vợi xa.
Tưởng rằng đẹp mộng hoàng hoa
Nào hay duyên mỏng chỉ là vậy thôi!
Ngô Chí Trung
07-9-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét