Thứ Ba, 16 tháng 7, 2019

SỢI NẮNG CHIỀU VƯƠNG



Nhặt cánh phượng hồng ép vào trang vở
Hồng môi em đằm thắm mộng thơ ngây
Lời chia tay sao ngập ngừng bỡ ngỡ
Lá me bay trong gió thoảng rơi đầy

Tưởng đã quên bên ga đời hiu quạnh
Bỗng bồi hồi chiều muộn chớm thu sang
Sương giăng mỏng con đường xưa lành lạnh
Thân hao gầy lặng lẽ bước lang thang      

Ngày tháng cũ mây ngàn buông lối ngỏ
Tình đến rồi tình vội bỏ ra đi
Hoa phượng thắm tuổi học trò thuở nọ
Bụi thời gian rêu cỏ phủ xanh rì

Em xa khuất tóc buông mành liễu rũ
Sóng trùng dương mây khói tỏa mịt mờ
Sương rơi ướt hoang vu bờ bến cũ
Lau lách buồn trong gió lộng chơ vơ

Cảm ơn em đã cho tôi mật ngọt
Để rồi đòi lấy lại những xót xa
Hồn tôi rách dưới đường dao bén ngót
Em ung dung đi về phía lụa là.

Tôi gom góp chút nắng chiều vụn vỡ
Hong lời thơ ấm áp chữ yêu thương
Dẫu hoàng hôn sắt se màu nhung nhớ
Tạ ơn đời còn sợi nắng chiều vương.


Ngô Chí Trung
  07-7-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét