Thứ Hai, 30 tháng 7, 2018

ĐI QUA MIỀN NHỚ



Đi qua con đường xưa
Hàng me dài thương nhớ
Chiều cuối hạ tuôn mưa
Giọng ve sầu nức nở.

Không còn niềm háo hức
Nôn nao ngày tựu trường
Bây giờ là ray rứt
Xa rời miền thân thương.

Đời mưa cuồng thác lũ
Mộng hoàng hoa lỡ làng
Những ngày yêu dấu cũ
Trôi theo dòng thời gian.

Tình thắm rồi tình phai
Lời nồng nàn cũng nhạt
Tay trắng hoàn trắng tay
Nghe  buồn lên tiếng hát.

Về ngang qua trường vắng
Áo trắng người xưa đâu?
Cây phượng già thinh lặng
Chỉ giọng ve rưng sầu.

Mấy mùa hoa phượng thắm
Ra đi chẳng hẹn hò
Em xa từ lâu lắm
Khuất nẻo đời quanh co.


Ngô Chí Trung
  29-7-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét