Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2018

Gởi lại thời gian



Áo em phơ phất trên đường
Chân ta chợt vấp làn hương, giật mình
Tóc xòa vai nuột nà xinh
Con tim run rẩy lời tình tự trao.

Nụ hôn chưa kịp thắm màu
Mùa thu đã úa hanh hao xuân thì
Em làm én trắng thiên di
Sớm mưa, trưa nắng, chiều vi vút chiều.

Đêm quờ quạng nỗi cô liêu
Vừa lao xao tỉnh lại dìu dặt mê
Chiêm bao thấy bóng em về
Lạnh lùng mưa dội tái tê gió lùa.

Tóc phơi sương nắng mấy mùa
Bước chân mấy độ giòn khua phong trần
Đường chia mấy nẻo phân vân
Một đời mấy bận khóc thân phận người.

Thôi em! Gượng gạo môi cười
Cho ngời ánh mắt, cho tươi má hồng
Kiếp này đã hết trông mong
Biết còn có kiếp sau không mà chờ!

Bến xưa thương nhớ ngập bờ
Đàn xưa đã lạc dây tơ phím chùng
Lời xưa còn tiếng thủy chung
Cũng đành gởi lại tận cùng thời gian.

Ngô Chí Trung
 12-7-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét