Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

Có một gã khờ



Hôm qua có một gã khờ
Túi thơ bầu rượu lơ ngơ bên lề
Hàng tre xanh mát đường quê
Dưới chân sỏi đá gọi về nẻo xưa.
                                              
Bài thơ viết mãi cũng thừa
Người thơ năm ấy cũng thưa thớt lòng
Ngập ngừng lối cũ rêu phong
Gã đem thơ thả theo dòng nước trôi.

Người xưa đã khác xưa rồi
Chỉ còn một gã khờ thôi là khờ
Em giờ chẳng thích đọc thơ
Gã khờ thất thểu vật vờ bước đi.

Xót thơ với thẩn làm gì!
Em sang bến lạ trước khi chiều tàn
Chim chiều về tổ ríu ran
Đâu đây thoảng chút nồng nàn hương quen.

Sương chiều mờ nhạt buông rèm
Hoàng hôn bảng lảng nhá nhem cánh đồng
Gã khờ đắm đuối bên sông
Tay vừa nâng chén rượu nồng đã say.

Thơm tho cũng thể hoa nhài
Dã quỳ, cúc dại cũng loài kiếp hoa
Nghiệp tằm thì phải nhả tơ
Gã khờ kia vẫn làm thơ bên đời.


Ngô Chí Trung

   30-9-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét