Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

Nợ một lời ru


Cuối chiều sợi nắng vàng rơi
Người xa nỗi nhớ cũng vời vợi thêm
Tà dương hiu hắt bên thềm
Hoàng hôn buông phủ màn đêm nhạt nhòa.

Em đi phương ấy đường xa
Đò giang cách trở la đà khói sương
Quê nhà hoa bưởi trắng vườn
Nghe trong gió thoảng mùi hương bay vù.

Ta còn nợ một lời ru
Bướm vàng đậu lá mù u xanh ngời
Ru em mộng mị giữa đời
Ru ta say tỉnh à ơi ngậm ngùi.

Bên chồng mưa nắng buồn vui
Hãy quên hết những ngọt bùi xưa xa
Thương em cuối nhánh giang hà
Mình ta ru lại bài ca dao buồn.


Ngô Chí Trung

  30-3-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét