Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái.
Có bao giờ
thơ cho mẹ ta không?
(Mẹ
- Thơ Đỗ Trung Quân)
Mẹ ta theo nghiệp nhà nông.
Về
làm dâu ở quê chồng gieo neo.
Đồng chua cây lúa quắt queo.
Tháng
ba ngày tám phận nghèo hẩm hiu.
Cha về cực lạc tiêu diêu.
Bơ vơ
dáng mẹ liêu xiêu bên đời.
Chắt chiu từng giọt sữa vơi.
Nuôi
con với tiếng ru hời nao nao.
Cánh cò vẫy khúc đồng dao.
Trời
mưa bong bóng cầu ao bập bồng.
Thương con mẹ chẳng sang sông.
Tuổi
thơ rong ruổi trên đồng lớn khôn.
Tuổi đời mẹ đã hoàng hôn.
Chiều
vương sương khói ngập hồn mênh mông.
Mẹ giờ về cõi hư không.
Giã
từ manh áo nhà nông quê mùa.
Ngồi buồn nhớ mẹ ngày xưa.
Ngô Chí
Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét