(Viết cho ngày
Valentine của tôi)
Còn
đây những lá thư tình.
Nồng nàn dư vị nguyên trinh thuở nào.
Bây giờ kỷ
niệm hanh hao.
Đành đem nỗi nhớ cất vào chốn quên.
Rượu sầu
ta rót mình ên.
Uống cho cạn giọt buồn tênh cháy lòng.
Ru hồn vào
cõi mênh mông.
Chút tình man mác, chút bồng bột tan.
Ngậm ngùi
giọt nắng thềm hoang.
Lạnh lùng lớp bụi thời gian phủ mờ.
Lối xưa
hoang vắng bơ vơ.
Con đò khuất nẻo, bến chờ cô liêu.
Người đi
tím lạnh trời chiều.
Để ta với cõi quạnh hiu ngập ngừng.
Bỏ thời
nông nỗi sau lưng.
Lời yêu xưa bỗng nửa chừng dối gian.
Ai gieo
khúc phượng cầu hoàng,
cho ta hoài niệm thiên đàng hư vô.
Ngô Chí Trung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét