Kiếp người chao
đảo mong manh
Cô-vi cô-vít hoành
hành tứ tung
Cách ly…, rào chắn
bịt bùng
Ở đâu yên đó tập
trung trong nhà.
Ngồi buồn thơ thẩn
ê a
Đôi câu lục bát
gần xa cáo tồn(*)
Còi xe cấp cứu
điếng hồn
Ép không (F0) bùng
phát dập dồn mà ghê!
Thương người cơ
nhỡ xa quê
Trong cơn bĩ vận bộn bề nỗi lo
Trẻ già chật vật
nằm co
Phận mưu sinh biết
lần mò về đâu?
Miếng cơm manh áo
dãi dầu
Tấm thân gầy xác
xơ nhầu nhĩ rêm
Cách ly…, rồi lại
siết thêm
Thắt lưng buộc
bụng ắt mềm môi ra…
Cách ly… Đành phải
nằm nhà
(Ra gặp cô-vít khéo
là tiêu diêu…)
Đêm dài giãn cách
quạnh hiu
Thời gian chậm lại
bao điều lạ quen.
Đường khuya vàng
vọt ánh đèn
Hiên ngoài rả rích
dế mèn ru đêm
Ngô
Chí Trung
Những
ngày giãn cách làn sóng Covid-19 lần thứ IV
03-9-2021
(*)Cáo tồn: khóc thương người chưa chết, (ngược lại với cáo phó).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét