Thứ Hai, 20 tháng 8, 2018

KHÚC RU TÌNH



Ru em nồng giấc du miên
Lòng tôi đã lạnh hoang miền viễn khơi
Mùa đi về phía chân trời
Năm cùng tháng tận ngày vơi đêm tàn.

Ru tình mây tụ mưa tan
Có nghe lưu luyến mắt giàn giụa cay?
Giọt đau rát buốt mặt mày
Giọt thương thức tỉnh mơ say, em về.

Gọi nhau dìu dịu cơn mê
Nghe hoa cỏ nhắc lời thề gió bay
Vẫn bờ bến cũ sông này
Tìm sao được những tháng ngày xưa xa!

Cây đa cằn cỗi gốc già
Cành khô lá úa la đà bóng xiêu
Đem phơi nỗi nhớ lên chiều
Khúc ru tình đọng lời yêu bên thềm.

Em về khỏa nước sông đêm
Cười lên ngạo nghễ cho mềm mại môi
Chắc gì còn được luân hồi
Thì em cứ cợt đùa tôi kiếp này.


Ngô Chí Trung 
   20-8-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét