Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2017

Xin còn được bên nhau


Đêm xuân rồi cũng qua mau
Nụ hôn còn vị ngọt ngào môi em
Ánh trăng còn rớt bên thềm
Giọt sương đọng ngọn cỏ mềm trong veo.

Dòng đời nhẹ lướt trôi vèo
Chỉ đôi mắt liếc còn đeo đẳng tình
Nhớ thời thanh khiết nguyên trinh
Vầng trăng mười sáu soi hình ước ao.

Thế rồi vôi thắm trầu cau
Nợ ai? Ai nợ? Ai nào biết đâu!
Nợ duyên, duyên nợ bạc đầu
Ngày dài tuế nguyệt, đêm thâu sương ngàn.

Lều tranh đôi trái tim vàng
Nhuốm màu dâu bể đa đoan phận người
Hình hài phai nét xuân tươi
Nến tàn khô lệ khóc cười tử sinh.

Kiếp sau xin được là mình
Bên nhau ta vẫn chung tình, nghe em!


Ngô Chí Trung

  30-12-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét