Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017

Ơn em tứ đức tam tòng


Số tôi nặng nợ phong trần
Đi nôn nả vướng, về lần khân mang
Đua đòi bán khó mua sang
Chợ đời quăng quật cũng gian nan nhiều.

Đã từng bán ghét mua yêu
Bị em cột sợi chỉ điều ngang hông
Thân tôi – thuyền đậu bến sông
Hồn tôi – cơn gió bềnh bồng xa xôi.

Bềnh bồng nổi bềnh bồng trôi
Bềnh bồng từ thuở chưa thôi bềnh bồng
Ơn em tứ đức tam tòng
Để cho tôi được đàn ông trong nhà.

Em đừng lộng lẫy kiêu sa
Mặc thiên hạ vẫn như là nhân gian
Chỉ xin em chút điệu đàng
Để tôi còn biết em đang… đàn bà.


Ngô Chí Trung

  30-10-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét