Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

Mong em còn mãi nét kiều diễm xưa

Ngắt ngang nhánh nắng chiều phai
Bâng khuâng đánh dấu một ngày đã qua
Tàn đêm nhặt ánh trăng tà
Vẫy tay tiễn tháng năm xa trong đời.

Em biền biệt nẻo trùng khơi
Có hay kẻ ở bên trời ngẩn ngơ.
Tôi là cơn gió vu vơ
Lướt qua nhân thế bất ngờ vậy thôi.

Gặp em nắng ngả lưng đồi
Chim trời mỏi cánh, muộn rồi chiều hôm
Chút hương chút nụ tình thơm
Mắt không vương bụi mà cồm cộm cay.

Đường bên kia dốc xế dài
Giật mình thấy tóc đã phai màu chiều
Thời gian còn lại bao nhiêu?
Mong em còn mãi nét kiều diễm xưa.


Ngô Chí Trung

  30-7-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét