Thứ Bảy, 8 tháng 4, 2017

Em thay áo trắng qua cầu


(mỗi người có một mái trường để luyến tiếc, để nhớ… Nhớ về trường cũ là nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ sân trường, lớp học, nhớ tà áo trắng nữ sinh mềm mại và những tháng năm tươi đẹp một thời).

Nhớ tà áo trắng tung bay
Khắc vào ký ức tháng ngày yêu thương
Hàng cây, lối cỏ, con đường
Vẫn còn phảng phất mùi hương học trò.

Bây giờ bến cũ buồn xo
Sóng xô nước đẩy con đò về đâu?
Em thay áo trắng qua cầu
Kịp giờ hoàng đạo đưa dâu xuất hành.

Phượng hồng, mây trắng, trời xanh
Cũng thương cho mối duyên đành đoạn chia
Em ơi ngó ý dẫu lìa
Cũ càng chút nghĩa còn kia tơ lòng (*)

Ngày sau biết gặp hay không
Người xưa trong chốn bụi hồng đã xa
Ru ta giấc mộng nhạt nhòa
Một tình thơ đã đi qua cuộc đời.


Ngô Chí Trung
  08-4-2017
(*) Mượn ý hai câu thơ 2241, 2242 trong truyện Kiều:
“Tiếc thay chút nghĩa cũ càng
Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”


1 nhận xét:

  1. "Em thay áo trắng qua cầu
    Kịp giờ hoàng đạo đưa dâu xuất hành".
    -Đò ngang lỡ chuyến... Thôi anh!...
    Cũng đành như lá xa cành. Đành thôi...

    Trả lờiXóa