Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Tiễn...

“-Con người hễ cứ yêu nhau là lấy được nhau thì thi ca và âm nhạc còn cái hồn vía gì để sáng tạo?”

(Vũ Đức Sao Biển)

Tiễn tà áo trắng sang sông
Tiếng ve nức nở, phượng hồng nhớ thương
Bóng ai hun hút cuối đường
Lẻ loi kẻ ở sân trường dõi trông.

Ngày em cất bước theo chồng
Nắng chang chang nắng, mây bồng bềnh mây
Tiễn nhau cạn chén rượu đầy
Ngày vui hai họ buồn lây một người.

Tiễn thời trai trẻ xanh tươi
Nụ tình vừa chớm cũng rười rượi xa
Đường xưa dấu cũ nhạt nhòa
Em bây giờ của người ta mất rồi!

Rượu mừng tôi rót mời tôi
Nâng ly tiễn nhớ để bồi hồi quên
Tôi đi về phía gập ghềnh
Dòng đời chìm nổi lênh đênh mịt mù.

Giật mình tỉnh giấc mộng du
Thoát cơn mê thấy áng phù vân tan
Tiễn mình cuối nẻo nhân gian
Sương pha trắng tóc ngỡ ngàng trắng tay.


Ngô Chí Trung
 26-02-2017
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét