Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

Đủ vừa xót xa



Hãy yêu cho hết kiếp người
Đừng hoang phí, kẻo nụ cười tàn mau!
                      *
                    *   *
Một mai chẳng gặp lại nhau
Em ơi! Kỷ niệm ngày nào còn không?
Một chiều xuân, một bến sông
Ai xui gặp để ngóng trông một thời…

Một mai cách trở hai nơi
Ai còn lặng lẽ bên đời nhớ ai…
Nhớ mùa hạ trắng mây bay
Phượng hồng đỏ buổi chia tay não nề.

Một mai lạc chốn sông mê
Mịt mờ phương hướng nẻo về là đâu
Ai nơi giang vĩ, giang đầu
Để thu sùi sụt giọt ngâu nặng lòng.

Trớ trêu ở sợi tơ hồng
Phất phơ giữa một mùa đông lạnh buồn
Quyết tình tôi nắm, em buông
Đành chơi vơi, mất ngọn nguồn. Tiếc chưa!...

Chiều nay qua lối ngõ xưa
Nghe hoàng hôn lạnh đủ vừa xót xa.

Ngô Chí Trung
  26-12-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét