Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Ước ao



Tự dưng ước chuyện không đâu
Ước như cổ tích phép mầu tiên ban.
Ước gì kéo ngược thời gian
bằng câu lục bát dịu dàng thiết tha.

Ước về lại những ngày xa
Câu thơ vụng dại làm quà tặng em.
Thẹn thò em mở ra xem
Bỗng dưng hờn dỗi rồi đem trả bừa.

Ước về lại những ngày xưa
Em còn thiếu nữ vẫn chưa lấy chồng
Trầu cay một mớ ba đồng          
Đời đâu có lá diêu bông mà chờ.

Ước về lại thuở ban sơ
Bên em anh chẳng ơ hờ dửng dưng.
(Hồi ấy bối rối ngập ngừng…
Yêu không dám nói, lừng chừng thế thôi).

Bây giờ kỷ niệm mù khơi
Người thương năm cũ xa rồi còn đâu.
Liu riu nước quyện chân cầu
Nghiêng mình soi bóng mái đầu điểm sương.

Ngô Chí Trung
Nha Mân

28-12-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét