Mẹ vun trồng cội ca dao
Tưới nguồn lục bát ngọt ngào hương quê
Ngàn năm hồn Việt gọi về
Câu hò điệu lý say mê lòng người.
Con thành thiếu nữ đôi mươi
Lớn lên từ thuở khóc cười trong nôi
Mẹ ru núi lở sông bồi
Mong thuyền con lướt êm trôi dòng đời.
Con đi sóng bủa trùng khơi
Trường giang thăm thẳm đánh rơi cội nguồn
Từ đêm chớp giật mưa tuôn
Nhớ chăng điệu lý quê nhà
Câu hò mái đẩy thiết tha mong chờ
Thấu lòng tiếng hát ầu ơ
Khúc dân ca đẫm bến bờ nhân gian.
Còn thương điệu Lý tình tang
Nhớ bài Dạ cổ hoài lang thì về.
Ngô Chí Trung
29-5-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét