Ngày em đi…
Mùa hạ ngủ vùi
trong ánh mắt
Chuyện chúng
mình cũng trở thành cổ tích
Tuổi học trò một
thời xa mờ mịt
Mái trường rêu
phong, thầy xưa, bạn cũ về đâu
Áo trắng phất
phơ hư ảo mối tình đầu.
Ngày em đi, mây
phủ tím trời chiều
Dòng nước buồn
hờ hững chảy liu riu
Sông Nha Mân lục
bình trôi dờ dật
Bài tân cổ giao
duyên bổng trầm cung bậc
Câu hát nào đưa
tiễn một người đi
Em là chim én
trắng thiên di.
Bỏ lại vườn xưa
mỏi mòn mắt đợi
Mùa hạ mơ màng
Tháng ngày vời
vợi
Chim xa bầy
thương cây, nhớ cội
Mình xa rồi
ngóng gió, trông mây
Em ở phương nào
em có biết?
Bến đò Tân Lễ vẫn
còn đây
Sông Nha Mân
sóng nước vơi đầy.
Ngô Chí Trung
28-5-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét