Chào em dạo bước
vườn thơ
Gót sen lay ánh
trăng mờ lung linh
Lao xao cành lá trở
mình
Nghe hoa thỏ thẻ lời
tình tự trao.
Vườn thơ để ngỏ em
vào
Cho men cảm xúc dâng
trào chân mây
Suối thơ cuồn cuộn
căng đầy
Hồn thơ rạo rực canh
chầy ngây say.
Có em trăng sáng tợ
ngày
Thấy đôi chim hạc xa
bay cuối vườn
Kỳ hoa dị thảo ngát
hương
Thơ và em kết mộng
thường nhân gian.
Em còn lộng lẫy dung
nhan
Chỉ e phế tích hoang
tàn thơ tôi
Kiệu hoa đón rước em
ngồi
Về vườn thơ ngự trên
ngôi diễm tình.
Ngô Chí Trung
01-10-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét