Thôi
đừng hờn giận em ơi
Về đây
dệt tiếp mộng đời đẹp thêm
Chiều
nghiêng giọt nắng bên thềm
Nhạc
tình dỗ khúc ru êm thì thầm.
Đàn ngân
cung bậc bỗng trầm
Hạt yêu
thương đã nảy mầm hồi sinh
Mời nhau
uống cạn men tình
Qua cơn
dông bão nghe mình mẩy rêm.
Nồng nàn
môi quấn môi mềm
Cho ngày
kết nụ, cho đêm tượng hình
Yêu cho
trọn kiếp phù sinh
Cớ gì cứ
phải hành tình tội nhau.
Thời
gian là một chuyến tàu
Đời
người như gió thoảng mau qua mành
Về đây
dệt mộng ngày xanh
Tưởng là
gương vỡ, vẫn lành lặn nguyên.
Ngô Chí
Trung
07-01-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét