Qua
sông lữ khách lên đường
Tiễn
nhau lời nhớ lời thương thầm thì
Mắt
nào ướt lệ tràn mi
Ai
người hát khúc từ ly nghẹn ngào.
Biển
đời giăng bủa ba đào
Tấm
thân trôi nổi lao đao giữa dòng
Dập
vùi chìm dưới mưa dông
Thương
câu duyên phận chờ mong bao ngày.
Giật
mình tỉnh giấc mộng dài
Con
chim trời mỏi cánh bay mất rồi
Từng
chiều đếm hoàng hôn trôi
Lạnh
lùng một mảnh hồn côi quặn lòng.
Đường
xưa phủ kín rêu phong
Lối
mòn hoang vắng bướm ong lặng thầm
Ngày
về cau héo trầu thâm
Một
mình cô lẻ trầm ngâm bên đời.
Chiều
nay trên bến hoa rơi
Vàng
hoe vạt nắng vợi vời bên sông
Người
xưa tay bế tay bồng
Má
đào nhạt phấn môi hồng phai son.
Ngô
Chí Trung
26-7-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)
26-7-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét